[Review] Đam mỹ muốn đọc lại pt 1

Source
Mình đọc cũng khá nhiều đam mỹ, nhưng số bộ muốn đọc lại thì thường khá ít, chắc là vì mình hay xét nét và khó tính (theo chuẩn của mình) ^^" Thiệt tình mình không nghĩ mình khó tính như vậy đâu nhưng cái tật thích hoàn hảo nên thường trong thể loại có 1 2 cái không hợp nhãn thì mình cũng ít dám đưa chân. Dưới đây là một số bộ mình thích kèm review và link edit (thường là edit hoàn rồi), các bộ nổi tiếng thì mình chỉ đưa link không review nha, nhiều bạn khác văn hay chữ tốt hơn mình review lắm rồi á.

Một số nhãn mình hay đọc:

_Bình phàm thụ
_Ngốc manh/dở hơi cám hấp có chút tự ti thụ
_Manh văn
_Cường cường
_Mỹ cường

Không nhiều lắm nhỉ, thường mình sẽ né các tag không hợp nhãn hơn là chăm chăm tìm các tag mình thích, các tag mình không xem

_Nữ vương/tạc mao/thổ tào/nhược thụ
_Đế vương/nhược công
_Điền văn
_Hỗ công
_Võng du/phối


Dài dòng rồi, dưới đây là list các bộ mình muốn đọc lại


  • Ngồi yên, tôi tự 
Tranh của Takarai Rihito

Dịch: Blue9x (Hoàn) 
Thể loại: ABO, H cao, hài hước, ấm áp, cường A dịu dàng hơi tra công, cường O hay xù lông moe moe O thụ, 1×1, nhân vật phụ đáng iu muốn chớt ~ và HE
Độ dài: 37 chương – đã hoàn

Đứng đầu danh sách lại là một bộ H văn *khụ* nhưng thật ra tác giả viết rất nghiêm túc á, nhiều H đọc xịt máu mũi nhưng mấy đoạn không H bạn thụ moe moe cũng muốn xịt máu mũi luôn. 
Chuyện về tiểu thụ là học sinh cá biệt yêu thầm tiểu công, sau khi biết mình là O thì hơi sốc nhưng sau đó cũng chấp nhận sự thật, uống thuốc ức chế, xịt nước hoa ngụy tạo thành B. Đầu truyện là cảnh tiểu thụ Yên Lộ aka Yên Yên moe bị tập kích, phải vào viện bó bột, ra viện thì phát tình, may sau tiểu công Chung Tông lên sàn, bóc tem em nhỏ. Sau đó ba Yên Yên phát hiệ  rồi, cái tát của ba Yên là giọt nước làm tràn ly để Yên Yên phải xách túi đi, sau đó? Sau đó đương nhiên là được Chung Tông thu nhận (dắt về nuôi).


 Yên Yên có vẻ ngoài gai góc, lại hay xù lông, lâu lâu lại hách dịch với Chung Tông, nhiều người sẽ nghĩ ẻm là kiểu nữ vương thụ á nhưng nội tâm con người ta mềm mại, ngơ muốn chết, cưng muốn chết. Yên Yên tự xem mình là B, cũng tự huyễn hoặc mình như vậy nhiều năm rồi nên đối với việc mình là O không có chút tự giác nào hết, càng không nghĩ một đứa O đô vật như này có thể cặp với Chung Tông nam thần đẹp trai, chân dài, cường A nên Yên Yên lúc nào cũng giấu giếm tình cảm, lúc nào cũng bảo hai người chỉ là "pháo hữu" nhưng mà lúc cười, lúc khóc, lúc đắn đo,... không bao giờ rời mắt khỏi Chung Tông.


“Cậu ghét tôi lắm sao?”

Yên Lộ lập tức lắc đầu, ghét hắn bao giờ, rõ ràng là không dám… Muốn mà không dám, vẫn luôn luôn không dám…

Chỉ dám giấu dưới đáy tim, lúc nào thật sự không chịu nổi mới lôi ra liếm một cái
(trích chương 14)

Với Yên Lộ, có vẻ sự tồn tại của Chung Tông rất cao quý, rất đáng giá, nên Yên Lộ chưa bao giờ nghĩ tới ngày có thể có được người đó, chỉ dám âm thầm nhìn theo thôi, Yên Lộ nhìn Chung Tông đi với hàng loạt loại người, O có, B có, đủ loại kiểu hình nhưng mà kiểu nào cũng không phải cái loại như cậu. Cái thời điểm Chung Tông dùng một bộ phim để từ chối Yên Lộ, Yên Lộ cũng chỉ đành lấy cái mác 'ngu ngốc' của mình để phớt lờ đi, thà làm 'pháo hữu' cũng không muốn phải đi xa khỏi Chung Tông. Trời ơi cute quá hold không nổi!!!!!!!!!!!!!

Về phần Chung Tông, tiểu công này được đánh giá là có chút tra nhưng mình nghĩ cậu ta không tra đâu. Cái cách cậu ta yêu rất lý trí (độc chiếm dục cũng mạnh voãi), cậu ta đi với nhiều loại người, là điển hình ăn chơi sa đọa nhưng chưa từng đánh dấu ai. Thời điểm làm tình với Yên Lô, thần trí thôi thúc phải đánh dấu Yên Lộ thì cậu ta tự cắn rách tay mình để giảm ham muốn đó lại. Bản thân Chung Tông không dám chắc mình có thể thật lòng yêu thương và có trách nhiệm với Yên Yên sau khoảng thời gian điên cuồng trước kia không nên dù muốn, rất muốn, trước khi xác nhận tình cảm, cậu ta không dám đánh đấu Yên Lộ. 

Lúc dùng bộ phim 'Không thể chạm vào' để từ chối Yên Yên, cảm thấy rất ghét Chung Tông, vì cậu ta bày biện một bàn hoa lá chúc mừng sinh nhật Yên Yên, rồi ôm người ta ăn bắp rang mà ngồi xem bộ phim đó, xem xong còn hỏi Yên Yên có biết phim có nghĩa gì không nữa. Nhưng cậu ta tự mình biết rằng bản thân là cái hố sâu không đáy, không dám để Yên Yên cũng lọt vào nên mới đẩy Yên Yên ra. Xem tới đó cũng thấy có chút thương cảm cho Chung Tông á (tui không phải công khống aaaaa). Nhưng sau khi xác định tình cảm thì Chung Tông thành một tiểu công đúng chuẩn, uhuhuhu thiệt ngầu thiệt manh Ụ 

Có một chi tiết mình khá thích như này. Sau khi Yên Yên ra khỏi nhà và dời vào sống chung với Chung Tông, Chung Tông có giới thiệu việc làm cho Yên Yên, là làm bảo kê cho người yêu ông anh họ của Chung Tông - Trần Khanh - đi đập ông anh h. Anh Trần Khanh này có một khoảng thời gian giả vờ cặp với Chung Tông để dẹp ông anh họ Chung Viễn ra một bên (nói chung kiểu tsundere, muốn lắm mà cứ thích ra vẻ á, sau này 2 người này HE). Lần đầu tiên đưa Yên Yên tới chỗ Trần Khanh, Trần Khanh đã phải hỏi là "Ủa em đang cặp với Chung Tông hả?", lúc Yên Yên giật thót thì mới nói "Từ trên xuống dưới người em không có chỗ nào là không có mùi của nó á" làm Yên Yên ngai như kiểu ra đường mà khoe dấu hôn á =))) Lần 1 đọc thì mình nghĩ kiểu chắc cháu nó quên xịt nước hoa, sau này mới ngẫm ra là Chung tiểu công quá mức độc chiếm, muốn ra vẻ khẳng định chủ quyền, mà lúc này là hai đứa chưa đánh dấu nhau đâu đấy =)))

Bộ này ngắn, H dày, thích hợp đọc mấy lúc dẩm dớ sau khi chạm phải mấy bộ máu chóa quá muốn tìm một bầu trời hường phấn xoa dịu tâm hồn. Công thụ mình đánh giá 4.9/5 - rất đúng ý mình trừ mấy lúc Chung Tông nổi máu tra hay Yên Yên... thôi Yên Yên làm cái gì mình cũng thấy dễ thương hết á, làm sao bây giờ OTL

  • Viên tiên sinh luôn không vui
Tranh vẽ Thôn ca nhưng được sử dụng với mục đích YY Trịnh độn giày

Dịch: Magic Bean (hoàn)

Tác giả: Từ Từ Đồ Chi
Thể loại: Hiện đại, ấm áp, công thích da trắng ngực to x thụ da nâu mê trai ngực phẳng, HE
Độ dài: 86 chương + 6 phiên ngoại

Truyện này có thể đổi tên thành "Trịnh tiên sinh luôn không vui" mà vẫn không thay đổi ngữ nghĩa ỤwỤ Vì tiểu thụ Viên Thụy aka Viên Tiểu Thụy rất là ngoan rất là được lòng người, hơn nữa còn đẹp trai, xinh xắn lại nhỏ hơn anh công tận 7 tuổi, mình cũng muốn có một Viên manh manh. 

Viên Thụy là một idol không lớn không nhỏ của một công ty giải trí, nói chung mức sống đầy đủ, còn dư tiền để nuôi thêm một anh công nhà thiết kế trang sức nhưng vì vài lý do thành ra ăn không ngồi rồi, ít chí tiến thủ, nhưng rất yêu em. Xin phép được nói trước là Viên Tiểu Thụy rất manh rất manh, mỗi ngày Trịnh tiên sinh đều bị Viên tiên sinh manh cho tới chết, không thể giận Viên tiên sinh nổi dù chỉ 1 giờ đồng hồ. Trịnh tiên sinh lúc trước bay nhảy nhiều như thế, ôm nhiều gái xinh như thế nhưng từ khi quen với Viên tiên sinh thì không thẳng lại nổi, gặp con gãi cũng không cứng nổi luôn. Viên tiên sinh tốt bụng, dễ thương, lo lắng cho mọi người, lại ngoan nữa, thấy anh thích cái gì là mua ngay không suy nghĩ, nhất là mấy cái ống thủ dâm =))) Nhưng mà Viên tiên sinh cũng có mặt rất quyết liệt, khi tình đầu quay lại, mẹ của tình đầu aka boss cao cấp nào đó nhận Viên Thụy làm con nuôi - nhằm lấy lại cảm tình với tình đầu - sau đó còn có ý muốn tiếp nối và chỉnh Trịnh tiên sinh một lần ,Viên Thụy sau khi biết rõ quan hệ giữa hai người thì lập tức cắt đứt rất rõ ràng "Bạn trai cháu không vui, Thu Dương không vui cháu cũng không vui nổi", trời ơi ngoan quá thương gì đâu á >w<)/

Nói thêm về Trịnh tiểu công Trịnh tiên sinh Trịnh Thu Dương, đừng nhìn cái dòng không chí tiến thủ mình viết phía trên mà hiểu lầm anh, Trịnh tiên sinh là một nhà thiết kế có tài, nhưng anh là con vợ bé, mẹ anh thậm chí còn không có một danh phận chính thức nào cả, anh đi làm ở công ty của ba anh từ trước khi gặp Viên Thụy, lúc đầu cũng có nhiều hùng tâm tráng chí nhưng người anh cả con chính thất thường không để ý quan tâm tới thiết kế của anh, anh vẽ bao nhiêu mẫu cũng thường bị xếp xó, rất ít mẫu anh vẽ ra được làm thành thành phẩm. Từ từ trong công ty đó anh trở nên hữu danh vô thực, là con sâu gạo gặm lương công ty, dần dần thì trở nên thoái chí. Nhưng sau khi gặp Viên Thụy, anh hỏi Viên Thụy sao phải cố gắng làm việc và tiết kiệm, nghe Viên Thụy nói muốn mở văn phòng cho anh, Trịnh tiên sinh quyết tâm rời khỏi công ty, tham gia cuộc thi thiết kế trang sức, lấy giải thưởng làm đẹp porfolio ngay và luôn. Nói luôn, mẹ của Trịnh tiên sinh không thích Viên Thụy, sắp đặt rất nhiều mối xem mắt cho anh nhưng từ đầu tới cuối anh chưa từng phản bội Viên Thụy một lần nào, còn làm đủ cách để mẹ anh thích Viên Thụy đồng thời còn luôn luôn ở bên cạnh ẻm vì anh luôn tiếc khoảng thời gian Viên Thụy khó khăn nhất anh không thể xuất hiện và giúp đỡ cậu ấy như cậu ấy làm với mình. 

Thích nhất là đoạn Viên Thụy hỏi "sao anh cứ thích thêm chữ 'tiểu' vào tên em vậy?" rồi anh Thu Dương trả lời "Lúc mới quen em, muốn gọi em là cục cưng, gọi em là bảo bối nhưng mà thấy buồn nôn quá, sau đó lần hẹn hò đầu tiên thấy em vẫy tay với anh, anh cứ thuận miệng gọi Viên Tiểu Thụy..."

Dễ thương gì đâu á >w<)v

Tui không phải là công khống OTL

Cốt truyện không có gì đáng bàn, viết khá tốt về con đường phát triển sự nghiệp của Viên Thụy, nhưng mình muốn xem thêm nhiều về Viên Thụy và Thu Dương mà tác giả cứ chen vào nào là cp phụ, nào là tình đầu (viết tình đầu còn lâm ly bi đát hơn cả Thu Dương nữa cơ),... mất hứng ghê lắm á. Đoạn đầu viết rõ nhiều về 2 người mà đoạn sau không thấy luôn, cứ tả có Viên Thụy là không thấy Thu Dương đâu OTL Phiên ngoại cũng là về cp phụ á, chi vậy ba, tui đâu có cần OTL

Chấm 4.5/5 vì tác giả hay đi lạc đường, nhanh quay về với CP chính đi

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này